
Tiểu Sử Viên Chủ Chu Giang Phong
- Tên:
- Năm Sinh:
- Quê Quán:
- Tiểu sử:
- Câu nói tâm đắc:
Cơ Duyên Với Bonsai
Trước khi đôi tay của Chu Giang Phong nhuần nhuyễn với kìm, kéo và đất trồng, ông đã là một người thầy, một học giả dành cả nửa đời người để miệt mài nghiên cứu những lĩnh vực uyên thâm của văn hóa phương Đông: Huyền học, Nho y và Lý số. Thế giới của ông khi ấy là những trang sách cổ, những đồ hình bát quái, những lá số tử vi và những cuộc luận giải về dòng chảy của “khí”, về sự cân bằng Âm-Dương, về quy luật vận động của Ngũ hành trong vũ trụ và trong chính vận mệnh con người.
Ông có thể “bắt mạch” cho vận số của một người, nhìn ra những ách tắc trong dòng chảy năng lượng của một không gian, và thấu hiểu những nguyên lý của trời đất qua các con số và kinh văn. Ông hiểu sâu sắc rằng vạn vật trong vũ trụ đều tuân theo cùng một quy luật – quy luật của sự cân bằng, của sự sinh trưởng và của sự hài hòa. Tuy nhiên, trong sâu thẳm, ông luôn trăn trở một điều: Làm thế nào để những lý thuyết uyên bác ấy có thể được “nhìn thấy”, được “chạm vào”? Làm thế nào để diễn giải những quy luật vô hình của vũ trụ thành một thực thể hữu hình, sống động mà bất kỳ ai cũng có thể chiêm nghiệm?
Câu trả lời đến với ông không phải trong một thư phòng, mà trong một khu vườn cũ kỹ, vào một buổi chiều định mệnh. Trong một lần ghé thăm một lão nghệ nhân ẩn dật, ánh mắt ông không bị thu hút bởi những tác phẩm đã hoàn thiện lộng lẫy, mà lại khựng lại trước một phôi Mai Chiếu Thủy bị bỏ quên trong góc vườn. Thân cây cằn cỗi, vặn xoắn, một bên cành đã khô thành lũa trắng (phần chết), nhưng từ phía còn lại, một vài mầm xanh vẫn đang kiên cường vươn lên, đầy sinh khí (phần sống).
Trong khoảnh khắc đó, một sự bừng ngộ lóe lên trong tâm trí Chu Giang Phong. Ông không còn nhìn thấy một cái cây đơn thuần. Ông nhìn thấy:
- Một đồ hình Thái Cực sống: Phần lũa trắng là Âm, phần mầm xanh là Dương. Trong sự chết chóc có mầm sống, trong sự tĩnh tại có vận động. Đó chính là sự cân bằng Âm-Dương hoàn hảo.
- Một “lá số” của vận mệnh: Thân cây vặn xoắn kể câu chuyện về những thăng trầm, những nghịch cảnh mà nó đã trải qua. Nhưng hướng vươn lên của mầm xanh lại thể hiện một ý chí sinh tồn, một nỗ lực cải biến số phận.
- Dòng chảy của “khí” và “mạch lạc”: Ông như thấy được dòng nhựa sống – dòng “khí huyết” – đang lưu chuyển trong những “mạch lạc” của thân cây, vượt qua những chỗ tắc nghẽn để nuôi dưỡng sự sống.
Ông nhận ra, bonsai chính là câu trả lời mà ông tìm kiếm bấy lâu nay. Nó là một tiểu vũ trụ thu nhỏ, nơi mọi quy luật của huyền học, mọi triết lý của Nho gia, mọi nguyên tắc của y học cổ truyền đều hội tụ.
Kể từ ngày đó, Chu Giang Phong quyết định chuyển hướng. Ông không từ bỏ kiến thức của mình, mà mang toàn bộ nền tảng ấy để soi chiếu vào nghệ thuật bonsai.
- Ông “bắt mạch” cho cây như một thầy thuốc, tìm ra “bệnh” từ gốc rễ chứ không chỉ chữa triệu chứng trên lá.
- Ông “định phong thủy” cho một tác phẩm, sắp xếp các chi cành để dòng “khí” được lưu thông, tạo ra sự hài hòa và cân bằng.
- Ông nhìn dáng cây như một “quẻ Kinh Dịch”, đọc vị được quá khứ, hiện tại và cả tiềm năng tương lai của nó để có hướng tạo tác thuận theo tự nhiên.
Chu Thị Bồn Cảnh Viên được khai sinh không chỉ từ đam mê, mà từ sự giác ngộ đó. Với Viên chủ Chu Giang Phong, mỗi tác phẩm bonsai không phải là một vật trang trí, mà là một bài giảng sống động về luật vũ trụ, một phương tiện để “tu thân” và là một minh chứng hữu hình cho triết lý “Thiên – Địa – Nhân hợp nhất”.
Triết Lý Bonsai
Với Viên chủ Chu Giang Phong, nghệ thuật bonsai không chỉ là một kỹ thuật tạo hình, mà là một pháp môn tu dưỡng, một con đường để chiêm nghiệm và biểu đạt những quy luật uyên thâm của vũ trụ mà ông đã dành cả đời nghiên cứu. Triết lý của ông không sinh ra từ đất, mà được chắt lọc từ những trang kinh văn về Huyền học, Nho y và Lý số, để rồi lại quay về hòa quyện với đất trong hình hài của một tác phẩm bonsai.
Triết Lý Cốt Lõi: Bonsai Là Một “Tiểu Vũ Trụ” Sống
Đối với ông, mỗi cái cây là một vũ trụ thu nhỏ, một thực thể sống vận hành theo đúng quy luật Âm-Dương, Ngũ Hành và dòng chảy của “khí”.
- Thân cây là trục Càn-Khôn, kết nối Trời (Thiên) và Đất (Địa).
- Rễ cây bám sâu vào lòng đất là phần Âm, tĩnh tại, hấp thụ. Tán lá vươn lên quang hợp với ánh sáng là phần Dương, vận động, phát tán.
- Dòng nhựa sống lưu chuyển trong thân chính là dòng “khí huyết”, và các chi cành là hệ thống “mạch lạc”. Một tác phẩm đẹp trước hết phải là một cơ thể khỏe mạnh, với khí huyết lưu thông, không bị bế tắc.
Vì vậy, phong cách làm việc của ông không phải là của một người thợ, mà là của một bậc thầy thuốc và một nhà phong thủy. Trước khi cắt một cành cây, ông sẽ “bắt mạch” để xem dòng sinh khí của nó, sẽ “định hướng” để nó có thể đón nhận năng lượng tốt nhất, và sẽ “cân bằng” các yếu tố để tạo ra một tổng thể hài hòa, tựa như kê một thang thuốc bổ cho một cơ thể sống.
Với Dáng Trực, đó là sự tôn vinh phẩm giá và khí phách của người quân tử. Từng là một kỹ sư xây dựng, ông am hiểu hơn ai hết giá trị của một nền tảng vững chắc, một kết cấu ngay thẳng. Trong mắt ông, cây dáng Trực không chỉ là một dáng thế cơ bản, mà là biểu tượng cho sự chính trực, quang minh và một ý chí kiên định không thể lay chuyển. Phong cách của ông khi tạo tác cây dáng Trực là sự chuẩn mực nhưng không cứng nhắc. Ông chú trọng vào một bộ rễ vững vàng tỏa đều, một thân cây thẳng nhưng vẫn có độ thuôn (côn) mềm mại, và một bộ tàn lá cân đối, phân tầng rõ ràng tựa như một ngọn tháp xanh vươn thẳng lên bầu trời. Với ông, một cây dáng Trực thành công phải toát lên được cái “uy” của một bậc trượng phu, một trụ cột vững vàng trước mọi sóng gió cuộc đời.
Nhưng nếu Dáng Trực là phần “xương”, thì Dáng Văn Nhân chính là phần “hồn” trong nghệ thuật của Chu Giang Phong. Đây là nơi tâm hồn nghệ sĩ của ông được tự do bay bổng, thoát khỏi mọi khuôn khổ và quy tắc. Dáng Văn Nhân (Bunjingi) trong phong cách của ông là sự chắt lọc vẻ đẹp đến mức tối giản, là nghệ thuật của sự “lược bỏ”. Ông bị mê hoặc bởi những thân cây mảnh khảnh, cao gầy, uốn lượn một cách tự tại với số lượng chi tàn rất ít, chỉ vừa đủ để gợi nên một sức sống mãnh liệt đang vươn lên trong một hoàn cảnh khắc nghiệt. Tác phẩm Văn Nhân của ông không chú trọng vào sự rậm rạp, mà tập trung vào những đường nét cô đọng, những khoảng trống tinh tế và một vẻ đẹp thanh thoát, thoát tục. Nó tựa như một bức tranh thủy mặc, chỉ vài nét chấm phá nhưng lại gợi mở cả một không gian bao la, thể hiện cho một tâm hồn tự do, không màng danh lợi, tìm thấy niềm vui trong sự giản dị.
Sự kết hợp giữa hai dáng thế này đã định hình nên một Chu Giang Phong rất riêng: nghiêm cẩn trong kỹ thuật nhưng phóng khoáng trong tâm hồn. Các tác phẩm của ông, dù ở dáng thế nào, cũng luôn ẩn chứa một sự cân bằng giữa nội lực mạnh mẽ và vẻ ngoài thanh tao. Đó chính là hành trình ông đi tìm sự hài hòa giữa “Công việc và Đam mê”, giữa “Lý trí và Tình cảm”, và cuối cùng là đi tìm sự cân bằng trong chính bản thể của mình, thông qua ngôn ngữ của cây cỏ.
Phong Cách Nghệ Thuật
Phong Cách Biểu Hiện: Dáng Thế Là Ngôn Ngữ Của “Mệnh”
Nền tảng triết học sâu sắc này được biểu hiện rõ nhất qua cách ông diễn giải các dáng thế bonsai, đặc biệt là hai dáng ông tâm đắc:
- Dáng Trực – Khí Phách Của Bậc Chính Nhân Quân Tử, Trụ Cột Của “Thiên-Địa-Nhân”:
Trong Lý số, Dáng Trực là biểu tượng của một “mệnh” vững vàng, một con người có trục trung tâm mạnh mẽ, không bị ngoại cảnh làm cho xiêu vẹo. Với Chu Giang Phong, cây Dáng Trực không chỉ là thẳng, mà phải toát lên được cái “chính khí”. Thân cây là trục kết nối, bộ rễ là nền tảng gia đạo vững chắc, tán lá là sự nghiệp và phúc đức lan tỏa. Ông tạo tác cây Dáng Trực với sự tôn trọng tuyệt đối dành cho sự cân bằng, đảm bảo dòng năng lượng từ rễ lên ngọn được thông suốt, không bị một chi cành nào phá vỡ thế quân bình. Đó là biểu tượng của một con người đã đạt được sự hài hòa nội tại, sống thuận theo “chính đạo”. - Dáng Văn Nhân – Vẻ Đẹp Của Sự “Giác Ngộ” Và Tâm Hồn Tự Tại:
Nếu Dáng Trực là biểu tượng của người nhập thế hành đạo, thì Dáng Văn Nhân chính là hình ảnh của một tâm hồn đã thoát tục. Trong Huyền học, vẻ đẹp thường nằm ở những khoảng trống, ở cái “Hư” chứ không chỉ ở cái “Thực”. Cây Văn Nhân của Chu Giang Phong là sự thăng hoa của triết lý này. Thân cây mảnh mai, uốn lượn tự do không theo quy tắc nào, tượng trưng cho một con người đã vượt qua những ràng buộc của thế gian. Số lượng chi tàn ít ỏi nhưng được đặt ở những vị trí “đắt giá” chính là sự chắt lọc tinh túy, là sự buông bỏ những gì thừa thãi để giữ lại cốt lõi. Nó thể hiện một vẻ đẹp của sự “thiểu dục tri túc” (biết đủ là vui), một tâm hồn đã tìm thấy sự tự do trong sự giản dị, một “mệnh” đã không còn tranh đấu mà ung dung tự tại giữa đất trời.
Tựu trung lại, phong cách của Chu Giang Phong là một cuộc đối thoại sâu sắc giữa con người và tự nhiên, dựa trên sự thấu hiểu các quy luật vô hình. Tác phẩm của ông không phải là sự áp đặt của con người lên cái cây, mà là sự hợp tác hài hòa giữa một tâm hồn đã thấu tỏ “Lý” (nguyên lý) và một sinh mệnh đang nỗ lực vươn tới “Khí” (năng lượng) của trời đất.
Tác Phẩm Tiêu Biểu
Dưới đây là những tác phẩm tiêu biểu của Viên chủ Chu Giang Phong
Thông Tin Liên Hệ
- Số điện thoại:
- Facebook:
- Zalo: